Thẩm Phù mơ một giấc mơ. Một giấc mơ dài, chân thực đến mức khiến người ta hoài nghi đâu mới là thực tại.
Từ cơn buồn ngủ mở mắt ra, cậu phát hiện mình đang đứng trước hiên nhà trong ánh hoàng hôn. Không gian yên tĩnh đến lạ lùng, tựa như tất cả những thứ có thể phát ra âm thanh đều đã bị bịt kín.
Thông thường vào giờ này, tiểu khu Tân Giang sẽ là nơi náo nhiệt nhất trẻ con tan học, người lớn tuổi ra đón cháu, dân công sở vội vã trở về nhà. Ngay cả những người luôn ở trong nhà cả ngày cũng sẽ phải ra ngoài mua đồ ăn tối. Người đến người đi, chuyện trò rôm rả, mà Tân Giang lại là khu dân cư cũ, hàng xóm láng giềng đều quen biết nhau, thế nên khó tránh khỏi sẽ đứng lại tán gẫu vài câu.
Nhưng hôm nay, ánh chiều tà bao trùm sự tĩnh lặng đến dị thường, như thể giữa thế gian này chỉ còn lại mỗi mình Thẩm Phù.
Cậu không nghĩ nhiều, cất bước đi vào trong.
Hành lang tối đen như mực, thậm chí còn tối hơn bình thường. Theo bản năng, Thẩm Phù bước mạnh chân hơn, hi vọng kích hoạt cảm biến đèn, nhưng dù cậu có đi qua bao nhiêu lần, ngọn đèn vẫn không sáng.
Đèn… hỏng rồi sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play