Thẩm Sơn Hải về đến nhà vào ban đêm, vừa đặt lưng xuống giường là ngủ say. Mãi đến trưa hôm sau, ông mới tỉnh lại. Vừa mở mắt, ông liền bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Lam Tư Tư.
Nhưng không hiểu sao, ông luôn có cảm giác phía sau sự dịu dàng ấy dường như đang che giấu điều gì đó.
Còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, ông đã nghe thấy giọng nói ấm áp của vợ: “Tỉnh rồi à? Mau dậy ăn chút gì đi.”
Thẩm Sơn Hải gật đầu, nhanh chóng xoay người xuống giường.
Sau khi rửa mặt xong và bước ra khỏi phòng, ông lại chạm ngay vào ánh mắt của hai đứa con đang ngồi ngay ngắn bên bàn ăn. Hai ánh mắt ấy, giống hệt ánh mắt của Lam Tư Tư đầy vẻ thương xót và do dự, như thể có chuyện gì muốn nói nhưng lại ngập ngừng không thốt ra.
“Phù Phù, Nhạc Nhạc.” Linh tính mách bảo rằng có chuyện chẳng lành, Thẩm Sơn Hải theo bản năng cất tiếng hỏi: “Hai đứa có chuyện gì muốn nói với ba sao?”
Thẩm Gia Nhạc liếc nhìn Thẩm Phù, hai người phối hợp ăn ý, đồng thanh nói: “Ba, công việc này thật sự quá vất vả, hay là ba đổi việc đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play