Thẩm Gia Nhạc thoáng có một giây nghi ngờ liệu Thẩm Tiểu Bạch có đang cố tình giả ngu hay không, nhưng anh nhanh chóng nhận ra với chỉ số thông minh của con chó này, chắc nó cũng không đủ ác ý để làm vậy.
Sau vài giây im lặng, Thẩm Gia Nhạc đẩy bát thức ăn trở lại: [Cảm ơn, tao không ăn.]
Thẩm Gia Nhạc: [Nhiệm vụ của mày là trông chừng Phù Phù cho tao, tiền môi giới, không cần nộp.]
Thực ra, từ lâu Thẩm Tiểu Bạch đã thắc mắc tại sao người nhà họ Thẩm lại để mắt đến Thẩm Phù như vậy. Rõ ràng cậu ấy có chỉ số thông minh bình thường, chăm chỉ học hành, theo lý mà nói thì đi đến đâu cũng dễ được người khác yêu thích.
Nó vốn là kiểu không giấu được suy nghĩ trong lòng, đã nghĩ liền hỏi thẳng.
Nếu là sinh vật hắc ám khác, có lẽ Thẩm Gia Nhạc còn chẳng buồn liếc mắt, nhưng vì Thẩm Tiểu Bạch giờ cũng xem như người trong nhà, anh vẫn kiên nhẫn giải thích:
[Phù Phù hôn mê suốt mười tám năm, chỉ mới tỉnh lại cách đây vài ngày. Tâm trí vẫn chưa phát triển hoàn thiện, rất nhiều chuyện còn chưa hiểu rõ.]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play