Ông lão nói người bạn kia của mình tên là lão Chu, là một du đạo. Cái gọi là “du đạo” tức là những đạo sĩ tu luyện Huyền Môn nhưng không thuộc bất kỳ môn phái nào, hoàn toàn dựa vào bản thân tự mày mò tu luyện.
Lão Chu am hiểu bói toán, xem tướng, hai người họ quen biết nhau trong một lần cùng tham gia trừ tà. Theo lời ông lão kể lại, lần đó khá nguy hiểm, nhờ hai người hợp lực mới giải quyết xong. Từ đó về sau, mỗi khi lão Chu gặp phải vụ việc lớn, đều gọi Bạch Duật hỗ trợ. Lâu dần, hai người trở thành bạn tốt.
Vân Kiểu càng nghe càng cảm thấy hai người giống như liên minh thần côn vậy. Với trình độ "thao tác nghiệp dư" của ông lão trước đó, ông chưa bị người ta đánh chết có lẽ cũng nhờ nhân dân của thiên hạ này quá đỗi hiền lành mà thôi.
Lần này, họ được mời tới huyện Tân Nghĩa, cách Quý Sơn – nơi họ đang ở – chừng ba đi ngày đường. Ban đầu, ông lão tính toán rằng thời gian còn dư giả, liền định vừa đi vừa ngắm cảnh, thong thả lên đường. Tính cả lượt đi và về mất sáu bảy ngày, chỉ cần tránh được kỳ khảo hạch tháng là ổn rồi – kéo được ngày nào hay ngày ấy.
Nhưng hiện tại, người đi cùng còn có cả Tổ sư gia – sự xuất hiện này lập tức phá tan mộng đẹp của ông. Lập tức, ngay cả con đường cũng cảm thấy xa xôi hơn gấp bội.
Ông lão nghĩ đến việc hay là xuống núi xem có xe bò nào tiện đường vào tỉnh thành không, biết đâu tiện đi nhờ một đoạn.
Tổ sư gia lại thẳng thừng phủ quyết ý tưởng đó, còn tiện tặng luôn một ánh nhìn kiểu “Ngươi có vấn đề à?”. Sau đó, chỉ thấy hắn vung tay vẽ một đạo phù giữa không trung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play