Khi Bạch Duật tỉnh lại, xung quanh chỉ là một mảnh tối đen, trong không gian mơ hồ vang lên vài âm thanh lạ lẫm, xa xa nghe như tiếng gió rít, lại có phần giống tiếng người thì thầm. Ông theo phản xạ định ngồi dậy để thắp đèn, nhưng ngay lập tức có ai đó kéo tay ông lại.
“Suỵt, nhỏ tiếng chút!” — Là giọng của Vân Kiểu.
Bạch Duật sững người. Lúc này ông mới nhận ra hai người đang ẩn mình trong một căn phòng tối đen như mực. Không có cửa sổ, chỉ có một khe hẹp phía trước lọt qua chút ánh sáng mờ nhạt.
“Đây là chỗ nào?” Ông mơ hồ nhìn quanh, giọng khẽ khàng hỏi.
“Là mật thất bên trong Tàng Thư Các.” Vân Kiểu đáp gọn lỏn.
“À… Cái gì?!” Bạch Duật giật mình. “Tàng Thư Các có mật thất sao?!”
Ông ở đây mấy chục năm rồi mà chưa từng nghe nói đến!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play