Cậu cũng đã thử đứng lên rồi nhưng mà đôi chân ngắn tũn này chẳng linh hoạt tí nào, chạy cứ ngả nghiêng lảo đảo thôi, vẫn là bò nhanh hơn.
Chỉ là không biết tại sao, mỗi bước bò cậu lại cảm thấy khó thở hơn một chút, tay chân cũng phối hợp càng kém hơn...
Một phút sau, Cố Đường thở hổn hển ngã xuống đất một cách thảm thương.
Đây là thể lực của trẻ con hả?
Sao gà quá vậy!!!
[Nhắc nhở nhẹ nhàng: bất kể hành vi thoát khỏi thân phận hay từ chối hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện đều sẽ bị trừ giá trị sinh mệnh]
"Sao vừa nãy mày không nói sớm?"
Cố Đường căm giận, cậu nghi ngờ hệ thống chết tiệt này cố ý chờ cậu bò mệt như c.hó rồi mới mở miệng nhắc nhở.
Hệ thống không lên tiếng nữa mà hiện ra một thanh giá trị sinh mệnh màu đỏ, mới bắt đầu là ở số 10, chỉ cần Cố Đường có ý định chạy trốn thì thanh máu sẽ chậm rãi -1, -1, -1,...
Trị số càng giảm, thân thể cậu càng yếu.
Cố Đường dùng tay nhỏ che ngực lại.
Cậu cực kỳ quen thuộc cái cảm giác này, đời trước mỗi lần có cảm giác như vậy là lại phải cấp cứu một lần. Cuối cùng đến một lần không thể cứu được, trực tiếp "đăng xuất" luôn.
Cho nên, nếu thanh máu này trở về 0 thì...
Cố Đường nuốt nước bọt.
"Tao làm"
Nếu cậu từ chối thì hệ thống vẫn sẽ kêu một người từ nơi khác đến để hoàn thành kịch bản thôi, cậu mà không lấy cái mạng này thì thật là lãng phí.
[Vậy thì tiếp theo đây mời kí chủ thực hiện nhiệm vụ người mới: hung hăng khi dễ nam chính, để lại cho nam chính vết thương không thể xóa nhòa thời thơ ấu]
Tàn nhẫn quá vậy?
Mày xác định là cái cái thích hợp với người mới đó hả?
Nhiệm vụ tàn nhẫn khiến bánh bao nhỏ Cố Đường cả mặt cũng run lên, trong lòng thầm nghĩ cốt truyện khi dễ trẻ con này thật biếи ŧɦái, làm sao mà thông qua kiểm duyệt được vậy?!