Cuối cùng, Vương Tĩnh Như cũng không gọi món.
Có lẽ sau này, cô ta cũng chẳng quay lại nữa.
Tôi ôm ly nước cam ướp lạnh, đã một lúc lâu mà hơi nóng trên mặt vẫn chưa tan đi.
Rõ ràng thu đã sang, gió đêm cũng hơi lành lạnh, vậy mà tôi vẫn thấy mình nóng đến khó chịu.
"Đi không?"
Kỷ Ngôn Thành đi tới, hỏi tôi.
Tôi ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt cậu ấy, tim lập tức rối loạn, vội vã tránh đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play