Đường Nghiên nhìn chằm chằm gương mặt giống hệt đối thủ một mất một còn của mình ở hiện đại, cùng với hơi thở vô cùng quen thuộc này, thử dò hỏi hệ thống:

【Đây là đại vai ác Tiêu Tịch Tuyết?】

【Ừm đó ~】 Hệ thống vừa trả lời, vừa thừa lúc Đường Nghiên đang đánh giá Tiêu Tịch Tuyết, ném cho ký chủ nhà mình một cái vòng sáng không thể bắt được.

Hắc hắc ~~

Tiểu hệ thống cười đến là vui vẻ.

Vừa mới khai phá thuật đọc tâm, vừa hay dùng trên người ký chủ thử xem.

Cái này có trò hay để xem rồi đây ~

Đường Nghiên nghe vậy thì há hốc miệng, không thể tin được.

Má nó! Đáng lẽ cậu phải nghĩ đến từ sớm rồi chứ, cái tên giống nhau, chiều cao cân nặng giống nhau, còn có những miêu tả ngoại hình tương tự đến vạn phần kia.

Xem ra cái tên anti fan kia không chỉ viết cậu vào trong sách, mà ngay cả Tiêu Tịch Tuyết cũng viết vào luôn.

Vai ác đại Boss, kết cục cuối cùng cũng chẳng tốt đẹp gì hơn cậu đâu.

Hắc hắc ~~ Trong lòng Đường Nghiên nháy mắt cân bằng hơn không ít.

Nhưng điều khiến cậu tiếc nuối chính là, cái tin dưa mới vừa được tiết lộ trước khi cậu xuyên qua.

Thằng nhãi Tiêu Tịch Tuyết kia độc thân hai mươi mấy năm, vậy mà có một người trong lòng yêu mà không được.

Ha ha ha! Tiêu Tịch Tuyết mà cũng có người không chiếm được sao, đáng đời!

Thời còn đi học, vì hormone trỗi dậy, cậu không phải là không muốn học theo mấy thằng bạn tốt xung quanh, cũng nói một đoạn tình yêu ngọt ngào.

Kết quả mỗi lần có nữ sinh tỏ tình với cậu, đều bị tên này lạnh mặt ngắt lời.

Mối tình đầu vườn trường ngọt ngào của cậu chính là bị hủy trong tay Tiêu Tịch Tuyết.

Cậu cảm thấy Tiêu Tịch Tuyết chắc chắn là ghen tị vì cậu được nhiều con gái thích hơn hắn, hừ! Hắn chính là ghen tị!

Sau này khi vào giới giải trí, tên này không biết bị làm sao, một kẻ học luật và tài chính, thế mà cũng vào giới giải trí, còn trở thành đạo diễn vàng.

Rồi dần dần không biết từ lúc nào.

Cậu và Tiêu Tịch Tuyết thế mà có một lượng lớn fan couple sống chết có nhau!

Trời biết, mỗi lần cậu và Tiêu Tịch Tuyết gặp mặt tuyệt đối không thể gọi là hữu hảo được.

Đương nhiên mỗi lần đều là do cậu nhìn không thuận mắt tên này, chủ động xông lên nói móc vài câu, còn tên này thì cứ im lặng nhìn cậu, chưa bao giờ nổi giận.

Có đôi khi, cậu thậm chí còn có thể nhìn thấy được vẻ ôn nhu và nuông chiều từ trên mặt Tiêu Tịch Tuyết.

Mỗi lần như vậy cậu đều cảm thấy mình gặp ma! Ôn nhu và nuông chiều là những cảm xúc có thể xuất hiện trên mặt Tiêu Tịch Tuyết sao?

Tóm lại, Đường Nghiên có cảm quan rất phức tạp về Tiêu Tịch Tuyết.

Ôi! Tiếc nuối thật mà! Không thể nhìn thấy được người mà tên này giấu sâu trong lòng rốt cuộc là ai!!

Sao không tiết lộ sớm hơn chứ?

Mà trong khoảng thời gian Đường Nghiên nhìn chằm chằm mặt Tiêu Tịch Tuyết ngẩn người, lại không chú ý tới một thoáng trầm tư trong đáy mắt người kia.

Đôi mắt màu bạc lạnh lùng của Tiêu Tịch Tuyết nhìn thẳng vào mặt Đường Nghiên.

Hắn vừa nghe được giọng nói phát ra từ người trước mắt này sao?

Thanh niên che giấu cảm xúc dưới đáy mắt, bưng một chén thuốc bước nhanh vào phòng.

"Cậu vừa bị trọng thương, tôi sắc thuốc cho cậu, uống rồi nghỉ ngơi đi."

Đường Nghiên nhận lấy chén thuốc trong tay hắn, cảm kích cười.

"Đa tạ đã cứu giúp, tôi còn chưa biết tên của đạo hữu."

Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, Tiêu Tịch Tuyết lập tức hiểu rõ, giọng nói khó hiểu mà hắn nghe được vừa rồi là của người này.

Chẳng qua, đại vai ác là ý gì?

"Tiêu Tịch Tuyết."

Đường Nghiên gật đầu, "Chào đạo hữu, tôi tên Đường Nghiên."

Nói rồi cậu không nhịn được đánh giá người thanh niên trước mặt, đặc biệt nhìn vào đôi mắt đối phương.

Ánh mắt của đối phương nhìn cậu rất xa lạ, một chút cũng không giống với vẻ quen thuộc khi ở hiện đại.

Đường Nghiên thu hồi ánh mắt, trong lòng hiểu rõ vài phần.

【May quá đi...】

Nếu người này thật sự giống cậu, mang theo ký ức từ hiện đại, cậu nhất định sẽ bỏ cuộc.

Thật sự không xuống tay được mà!

Hai người vốn không hợp nhau, muốn Đường Nghiên đi công lược hắn, làm anh em tốt của hắn, ha hả, đi chết đi còn hơn!

Tiêu Tịch Tuyết: May mắn cái gì?

Nhìn ánh mắt của Đường Nghiên như đang nhìn xuyên qua hắn để nhìn một người khác, Tiêu Tịch Tuyết trong lòng không hiểu có chút không vui.

Hắn mím môi, lạnh nhạt nói: "Cậu nghỉ ngơi đi, tôi ra ngoài trước."

"À à, được."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play