Thấy Nhạc Khiêm không đáp, Cẩu Lương lại một lần nữa hỏi: “Nhạc Khiêm, ngươi có nguyện ý đi cùng ta không?”
Trong đầu Nhạc Khiêm như vang lên sấm sét, những ngày tháng tươi đẹp trước kia vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
Hắn ngang ngược tùy hứng, hắn vui buồn thất thường, hắn hay cười hay mắng, hắn thích ăn ngon, lười biếng, hắn thích ôm hắn, thích đùa dai trêu ghẹo hắn, thích nhìn hắn tức giận đến mức sắp thổ huyết mà lại chẳng làm gì được… Tất cả những điều đó, trong mắt Nhạc Khiêm, đều là những điều tốt đẹp nhất.
Hơn hai năm sớm chiều bên nhau, hắn càng thấu hiểu, Cẩu Lương bên trong nội tâm lại dịu dàng và thiện lương đến nhường nào.
Hắn không tin Cẩu Lương là người tàn nhẫn như những gì được đồn thổi, càng không muốn chấp nhận sự thật rằng Cẩu Lương chính là Giáo chủ Ma giáo. Dù trong lòng đã có chút nghi ngờ, nhưng kẻ giết người như ma cuồng kia, sao có thể là Cẩu Lương?
Hoặc giả, hắn thật sự từng vì lý do nào đó mà giết nhiều người, vậy thì hắn có thể vì nỗi khổ của người khác mà trách cứ hắn không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT