"Cô nói xem, chúng ta có nên vào không?" Vu Băng ngồi trên bức tường đất đã vỡ mất một nửa, ngón trỏ tay phải nhẹ nhàng gõ lên đôi môi được tô son đỏ, hai chân cô ta nhẹ nhàng đung đưa, trông không giống một người phụ nữ trưởng thành mà giống một cô bé mới lớn hơn.
Ma nữ áo đỏ hoặc có thể nói là Phương Kỳ Kỳ đã chết bay đến bên cạnh cô ta, cũng định ngồi trên tường đất nhưng lại phát hiện nửa người mình bị lún vào trong tường, cô ấy bèn lộ ra vẻ mặt buồn bực.
Vu Băng khẽ cười, đưa tay kéo ma nữ lại, dường như cô ta hoàn toàn có thể phớt lờ cấu tạo linh thể của đối phương mà tiếp xúc trực tiếp: "Đúng là một cô em gái khiến người ta phải lo lắng."
Phương Kỳ Kỳ bĩu môi, có vẻ cô ấy không vui lắm, như thế lại khiến Vu Băng bật cười lần nữa.
Cô ta giơ tay vuốt tóc đối phương, nhẹ giọng nói: "Vào thôi, sức mạnh của chúng ta vẫn còn quá yếu, không thêm chút kích thích thì làm sao mạnh lên được."
Phương Kỳ Kỳ nghiêng đầu nhìn Vu Băng, không rõ ý cô ta nói nhưng vẫn hiểu việc đi vào. Vẻ mặt cô ấy sinh động hẳn lên, lập tức rời khỏi bức tường rồi xoay tròn chiếc váy đỏ giữa không trung, vui vẻ như một đứa trẻ.
Vu Băng mím môi, cũng nhảy xuống khỏi bức tường. Giây tiếp theo, một cơn gió cuốn theo cát vàng thổi qua, khi gió ngừng, hai người đã biến mất dưới ánh mặt trời chói chang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT