"Ngu ngốc, hết thuốc chữa."
Đó là lời nhận xét của Khương Yển về cuộc xung đột nhỏ này, nói chính xác hơn đây chỉ có thể coi là một trận ẩu đả cá nhân, không tính là xung đột. Chỉ chưa đầy một phút, Đậu Vọng đã đánh gãy tay chân tên khiêu khích kia cùng đồng bọn, kêu người vứt bọn chúng ở một xó tự sinh tự diệt.
Trước đó họ đã cân nhắc đến trường hợp này, thay vì giữ lại những kẻ có năng lực nhưng ngông cuồng không phục tùng chỉ huy, rất có thể sẽ phản bội khi nguy hiểm ập đến, không bằng dứt khoát loại bỏ, dùng để răn đe những kẻ khác.
Đậu Vọng vừa xoay cổ tay vừa lạnh lùng lia mắt nhìn tất cả mọi người trong hội trường, không còn vẻ trầm ổn và ung dung như lúc trước mà thay vào đó là sát khí lạnh lẽo khiến người ta phải run sợ.
"Bà nó chứ, tao giả vờ làm người tử tế dễ lắm à? Phải học thuộc một tràng dài lời thoại như vậy, cứ nhất quyết ép tao phải lật mặt mới chịu. Còn thằng nào muốn chết thì nhanh chóng lăn ra đây, tao tiễn đi luôn, nếu không thì ngoan ngoãn ngồi im cho tao, đừng có mà ngứa đòn!"
Đậu Nhuệ bình tĩnh ho khan một tiếng.
Đậu Vọng lập tức im lặng quay trở lại bên cạnh anh trai, cười nịnh nọt với anh ta. Lúc này gã mới thu bớt vẻ ngang tàng vừa rồi, lại giả vờ làm một đại ca trầm ổn chín chắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play