Vẻ chán ghét thoáng qua trên mặt Khương Yển, anh vội cất bít tất vào túi xách, dự định đợi lát nữa sẽ đưa lại cho Mạc Tiểu Nghiêu. Vừa rồi anh tiến lên cũng là sợ Mạnh Đan Thu không muốn trả mà chỉ giả vờ để làm động tác kỳ quái nào khác, đề phòng thêm một chút mà thôi.
"Nhiệm vụ của cô cũng hoàn thành rồi chứ?" Khương Yển thuận miệng hỏi Mạnh Đan Thu: "Hay là chúng ta trao đổi thông tin đi?"
"Được." Mạnh Đan Thu trả lời theo bản năng, tiện tay mở nhiệm vụ ra xem, thấy dòng chữ "Say sưa tận hưởng cảnh đẹp suối nước nóng" kia bị gạch bỏ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cười tủm tỉm nói: "Nhờ phúc của mọi người, nhiệm vụ đã hoàn thành."
Vừa dứt lời, chợt nghe thấy Mạc Tiểu Nghiêu "ơ" một tiếng, mọi người đổ dồn ánh mắt về phía cô, lại thấy cô đang nhìn chằm chằm hang động với vẻ mặt kinh ngạc. Chẳng biết từ khi nào mà lối vào hang động đã bị niêm phong. Hai lá bùa dài nhỏ màu vàng dán chồng chéo lên nhau thành hình chữ X ở giữa cửa hang, tại điểm giao nhau còn treo một tấm biển ghi [Thiết bị đang bảo trì, cấm vào].
Nhạc Âm đứng dậy đi tới, dừng lại trước cửa hang động, sau đó quay đầu nhìn ba người khác: "Hệ thống thông báo không cho vào."
Trong lòng Mạc Tiểu Nghiêu loáng thoáng hiện lên một suy đoán, rất có thể là hệ thống muốn ngăn chặn người chơi gian lận. Sau khi có người hoàn thành nhiệm vụ tại hồ nước, nó sẽ lập tức niêm phong hồ nước ấy tránh cho cách qua cửa bị truyền ra ngoài, dẫn tới cửa ải suối nước nóng mất đi ý nghĩa vốn có.
Chẳng trách những người kia đều làm như không thấy hang động mà lướt thẳng qua, có lẽ trong mắt họ nơi này không có cái hang động nào cả, chỉ là một tảng đá khổng lồ thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play