Giọng nói của hệ thống vừa dứt, những chiếc đèn cung đình sáng rực lại tắt ngúm. Trước khi tắt hẳn, dựa vào chút ánh sáng le lói cuối cùng, ba người còn lại phát hiện Nhạc Âm thình lình biến mất trước mắt họ.
Bốn phía chìm vào bóng tối một lần nữa, thứ duy nhất còn phát sáng là con đường màu xanh lục âm u dưới chân. Lần này đến cả thanh tiến độ suối nước nóng cũng biến mất, không còn mốc thời gian cụ thể, bóng tối như kéo dài vô tận.
Hình như không gian xung quanh không còn nằm trong hang động nữa, nhiệt độ thấp hơn trước ít nhất một nửa. Thậm chí Mạc Tiểu Nghiêu còn nghe thấy tiếng răng va "lập cập" vào nhau vọng lại từ đâu đó.
Chắc chắn không phải Khương Yển, Mạc Tiểu Nghiêu không hề thấy lạnh, cơ thể cô vẫn ấm áp như lúc vừa uống rượu. Nhưng trái ngược với sự thoải mái về thể xác, tinh thần cô lại cảm thấy ớn lạnh vô cùng, có cảm giác như bị thứ gì đó theo dõi, hơn nữa nó ngày càng gần.
Tình trạng hiện tại giống như sự khác biệt giữa mùa đông miền Bắc và mùa đông miền Nam, cơ thể cô là mùa đông miền Bắc, có thể chống chọi với đòn tấn công vật lý. Nhưng tinh thần cô lại như mùa đông miền Nam, không có tí sức chống cự nào, lạnh từ trong ra ngoài.
Cô nhớ thanh tiến độ suối nước nóng trước đó bị đóng băng khoảng hai phút, không biết giờ mà đếm nhẩm đến một trăm hai mươi giây thì có thể thoát ra không. Nhưng nghĩ kỹ lại, cô cho rằng mọi chuyện không đơn giản như thế, vì ma sẽ không dễ dàng buông tha cho họ.
Còn Nhạc Âm thì sao? Anh ta phải làm sao đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT