Trước khi Khương Yển bùng nổ, Mạc Tiểu Nghiêu và Nhạc Âm đã kịp thời khống chế biểu cảm, một người nghiêm mặt, một người giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.
"Tạo một nhóm trò chuyện trước đã." Nhạc Âm gãi gò má phúng phính: "Tôi không ở lại đây lâu được, phải về sớm, không biết bạn cùng phòng của tôi có dễ ở chung không nữa."
Khương Yển chỉ mong họ mau chóng tìm việc gì đó làm để chuyển hướng sự chú ý, nên vừa nghe Nhạc Âm nói vậy lập tức lấy điện thoại mở ứng dụng nhắn tin duy nhất ra, tìm chức năng tạo nhóm tạm thời, cuối cùng mời hai người họ vào: "Lần này có điện thoại, tiện hơn nhiều."
Mạc Tiểu Nghiêu nhìn vỏ điện thoại màu hồng phấn với họa tiết trái tim thiếu nữ trên tay Khương Yển, im lặng quay đầu lấy điện thoại của mình ra chấp nhận lời mời, sau đó mới lên tiếng nói với Nhạc Âm: "Anh về nhanh đi, đừng thu hút sự chú ý. Nhớ kỹ phải che giấu thân phận, tốt nhất là ít nói vài câu, đừng bất cẩn tự chơi chết mình đấy. Lát nữa chúng ta bàn bạc thêm trên nhóm."
Nhạc Âm đáp lại xong xách hành lý đi về phía cửa, đẩy cửa nhìn ra ngoài thấy không có ai mới nhẹ nhàng rón rén đi ra, chạy nhanh mấy bước trên hành lang rồi mới trở về tốc độ bình thường, đi về phía phòng 218 của mình.
Mạc Tiểu Nghiêu nhìn Khương Yển, chớp mắt: "Tôi mộng du hay giết người lắm đấy."
Khương Yển giơ hai tay làm động tác đầu hàng: "Tôi đảm bảo sẽ ngoan ngoãn không làm gì, tuyệt đối không bước qua ranh giới."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT