Anh nói: "Tôi từng nghĩ rằng tôi không yêu em."
Tôi từ từ ngẩng đầu lên, nhìn anh.
"Cho đến ngày đó khi tôi trở về từ bệnh viện, thấy căn nhà tối om, tôi chợt nghĩ liệu chúng ta có thể nuôi một con chó, như vậy ban đêm em sẽ không quá sợ hãi."
"Nhưng khi tôi bật đèn lên, lại phát hiện ra em vốn dĩ không hề quay về."
Ánh mắt Tùy Hoài lại dừng trên gương mặt tôi.
"Niên Niên, có phải tôi đã nhận ra quá muộn không?"
Tôi nhìn anh, tâm trạng phức tạp không biết phải nói gì. Giống như khi trưởng thành, cuối cùng bạn cũng có được cây kẹo mút vị vải yêu thích nhất thời thơ ấu, nhưng lúc lớn lên, bạn đã không còn thích ăn kẹo nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play