Du Hành vẫn luôn khống chế mình không được ngủ, nhưng rất rõ ràng chính là, tình huống thân thể anh bây giờ không theo kịp cường độ ý chí của bản thân, dù cố gắng chống đỡ thế nào, anh vẫn mất ý thức. Anh mơ một cơn ác mộng siêu cấp khó chịu, trong mơ anh bị thứ gì miệng rộng cắn, xương cốt ngũ tạng lục phủ đều đau đớn, đau đến muốn chửi người, không đợi anh mơ hết cơn ác mộng này, lại hẹn hò với cơn ác mộng khác, thật sự vô cùng bận rộn.
Chờ khi anh tỉnh lại, chỉ cảm thấy đầu trướng đau, liên tục gặp phải ác mặc khiến anh mặc dù ngủ, nhưng lại không bổ sung được tinh thần, ngược lại tỉnh dậy anh càng thấy khó chịu hơn.
Sau khi mở mắt, anh phát hiện mình không ở trên xe nữa, mà đang nằm trên giường bệnh, dưới ánh đèn mờ nhạt trong phòng bệnh, anh thấy mẹ Kim dán mặt dựa vào mình, sau đó nghiêng đầu thì thấy Kim Hằng Tuấn và bà nội Kim —— thật sự rất gần, chắc là hai chiếc giường kéo sát vào nhau. Cha Kim cũng không xuất hiện trong tầm mắt của anh, không biết người ở nơi nào.
“Đến bệnh viện rồi.” Trong lòng anh thầm nghĩ, đồng thời thở phào nhẹ nhỏm.
Sau khi Du Hành tỉnh lại mới phát hiện, hoàn cảnh chung quanh mình vô cùng ầm ĩ, mẹ Kim ngủ không an bình, đôi lông mày nhíu chặt, anh nghiêng đầu nhìn gương mặt béo con của Kim Hằng Tuấn, đưa tay bắt mạch, đã bớt nóng, chỉ là có chút yếu
Anh rất muổn đi đến phòng vệ sinh, chính mình chống người ngồi dậy, vừa động đã đánh thức mẹ Kim, bối rối mở to mắt, vừa thấy anh đã tỉnh, bà mới thở phào: “Con muốn đi toilet à? Để mẹ đỡ con đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT