“Không thể cứ luôn ở trong nước.” Du Hành vừa ăn cơm vừa nói với Thụy Đinh: “Đây là xu thế chung, nhưng tôi vẫn là một con người.” Anh rất có lòng tham, hi vọng mình có thể tiến hóa thành một động vật lưỡng thê, mà không phải chỉ luôn ở trong nước không cách nào đi lên bờ được.
Còn mẹ Trương, anh không thể vứt bỏ mẹ Trương một mình rời khỏi đám người đi về thủy vực phía Nam sinh sống được. Anh tin tưởng, tiến hóa là có phương pháp nhất định, mà hướng kia anh có thể gây ảnh hưởng. Trước mắt còn không có kết luận, nhưng anh muốn thử một chút.
Thụy Đinh nhìn anh chảy nước ăn cơm, mới năm phút mà bắt đầu khô nứt chảy máu bắp chân, cảm thấy có chút khổ sở: “Thế nhưng anh đau.”
“Tôi không đau.” Ăn cơm xong, anh thuận tay cầm chén rửa sạch, sau đó để chén ra ngoài cửa, gọi mẹ Trương: “Mẹ ơi, chén ở bên ngoài, mẹ ngủ trước đi, con cũng muốn ngủ.”
Mẹ Trương cọt quẹt chạy từ phòng khách ra đến, nhìn thấy chén đã rửa sạch còn dạy dỗ anh: “Con tranh thủ nghỉ ngơi đi, còn rửa chén cái gì… Vậy con đi ngủ đi, có khó chịu hay đói bụng thì gọi mẹ, biết không?”
Trong đêm Du Hành cũng không ngủ, anh chế định thời gian mình ở trong nước và lập kế hoạch nước chảy ra ngoài, dựa theo thời gian tiến hành điều chỉnh, càng không ngừng ép buộc tiềm năng thân thể. Anh nằm trong bồn tắm khô nước, chốt mở nước ngay trong tay, nhưng anh vẫn luôn cố gắng chịu đựng không mở van nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT