Hoàng thượng vốn rất sủng ái Hiên Viên Hoàn, một khi thái y bó tay không còn cách nào, nhất định sẽ báo cho thiên hạ, tìm kiếm những danh y có năng lực tiến cung chẩn trị.

Đến khi đó, Bách Lý Hồng Trang lại ra tay, không thể nghi ngờ chính là tuyên truyền miễn phí!

Đến lúc ấy tất cả mọi người sẽ biết đến nàng Thần Y Phường, việc buôn bán tự nhiên sẽ cuồn cuộn không ngừng.

“Chúng ta bây giờ có cần vào cung không?” Tiểu Hắc mặt lộ vẻ nghi hoặc, rồi sau đó căm giận nói: “Theo ta thấy chi bằng trực tiếp làm Hiên Viên Hoàn chết đi cho xong!”

Hiên Viên Hoàn dám đối xử như vậy với chủ nhân của nó, thật sự là chết không đáng tiếc!

“Còn so với trước đây hắn đối với việc Bách Lý Hồng Trang chết đi, cứ như vậy mà chết thật là quá dễ dàng!”

Bách Lý Hồng Trang ánh mắt sắc bén như dao, khóe miệng cong lên một nụ cười quyến rũ lộ ra một tia tàn nhẫn, nàng sẽ đem những năm qua Hiên Viên Hoàn gây cho nàng thống khổ gấp trăm ngàn lần trả lại!

“Chủ nhân đang tính toán lại làm Hiên Viên Hoàn chịu chút đau đớn mấy ngày rồi mới tiến cung sao?”

Tiểu Bạch lập tức đoán được tính toán của Bách Lý Hồng Trang, kiểu đau đớn này sao cũng phải để Hiên Viên Hoàn hưởng thụ trước đã, sau đó mới ra tay cứu chữa.

Chỉ cần nghĩ đến lúc đó Hiên Viên Hoàn sẽ cảm tạ Bách Lý Hồng Trang, Tiểu Bạch lại cảm thấy một trận buồn cười.

“Không tồi, ít nhất chờ mọi người đều hiểu được chứng bệnh phức tạp này rồi mới ra tay, nếu không làm sao có thể làm nổi bật y thuật siêu quần của ta?”

Sau hai ngày, đúng như Bách Lý Hồng Trang dự đoán, các danh y từ khắp nơi tiến cung, nhưng đều lắc đầu rời đi.

Chứng bệnh kỳ quái này căn bản không ai có thể hiểu biết.

Dù là độc chướng phấn hay ngứa phấn đều là bí phương độc nhất vô nhị của Bách Lý Hồng Trang, những vật này từ ngàn năm trước đã biến mất trong dòng sông lịch sử, không ai biết, cũng chẳng có gì lạ.

Hơn nữa, dù là ở ngàn năm trước, những người biết đến hai thứ này cũng chỉ có một số rất ít.

Bởi vì Bách Lý Hồng Trang rất thích nghiên cứu các loại thuốc bột, thuốc viên kỳ lạ, lúc rảnh rỗi nàng đã nghiên cứu không ít, nhiều trong số đó là do nàng tự nghĩ ra.

Trước đây, ngay cả những người dạy nàng y thuật, những trưởng bối đó cũng bị nàng làm cho loạn hết cả lên.

Bách Lý Ngọc Nhan vì chuyện ngứa phấn mà cứ mãi cào xé mặt, mấy ngày nay vẫn cứ ngồi trong khuê phòng không ra ngoài, dù Hiên Viên Hoàn bệnh nặng cũng chưa từng vào cung thăm hỏi.

Việc này khiến không ít người nghi hoặc, Hiên Viên Hoàn và Bách Lý Ngọc Nhan ở cùng nhau, chuyện này có không ít người biết.

Giờ đây nhìn tình hình như vậy, mọi người không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ giữa hai người có vấn đề gì?

Bách Lý Hồng Trang tuy không biết tình trạng của Bách Lý Ngọc Nhan nghiêm trọng đến mức nào, nhưng đại khái nàng có thể suy đoán được vết thương trên mặt chắc chắn không nhỏ.

Nàng chính tay phối chế ngứa phấn, hiệu quả nàng tự nhiên là rõ nhất!

Bách Lý Ngọc Nhan bị mù mắt, nàng lại làm cho Bách Lý Ngọc Nhan hủy dung, việc này coi như là gậy ông đập lưng ông.

“Một ngày nữa trôi qua, các y sư tiến cung đều lắc đầu ra về, theo ta thấy, Thái tử điện hạ có lẽ là không thể cứu chữa nữa rồi.”

“Hứ, nói nhỏ thôi! Nếu những lời này mà bị người khác nghe thấy, ngươi khó mà giữ nổi cái mạng nhỏ này đâu.”

“Xem ra, Thái tử trước đây luôn kiêu ngạo, ai mà biết lần này lại gây ra chuyện gì, chịu báo ứng thôi!”

“Ta nghe nói Thái tử điện hạ giờ đã rơi vào hôn mê, nếu hôm nay vẫn không có người chữa được, sợ rằng đêm nay sẽ không qua nổi.”

……

Trong hoàng thành, gần như tất cả mọi người đều đang bàn tán về bệnh tình của Hiên Viên Hoàn.

Vì là Thái tử của quốc gia, dù Hiên Viên Hoàn có thế nào đi nữa, mọi người đều rất quan tâm.

“Nhìn tình hình này, ta cũng nên ra tay rồi.”

Tinh oánh như ngọc khuôn mặt đầy tự tin, ánh mắt Bách Lý Hồng Trang tỏa ra một quang mang chắc chắn, nàng cầm lấy hòm thuốc rồi hướng về hoàng cung mà đi.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play