Trở lại Trác Hoà Viện, sau một hồi sợ bóng sợ gió, Tương Nghi pha một ly trà cho Tần bà tử để bà ấy bình tĩnh lại.
Mấy tên quan sai đó thật sự rất hung hãn, lại còn gặp phải tiểu huyện chủ điêu ngoa nữa chứ, chuyện hôm nay đúng là tai bay vạ gió!
Nhưng được Vương gia ra lệnh để Thiên Bảo Các mang trang sức đến cho nương tử cũng coi như một chuyện may mắn.
Tần bà tử chắp tay trước ngực, luôn miệng nói a di đà phật: “Xem như không bõ công ta đến Kinh Triệu Doãn phủ nha một chuyến, ông trời quả thật đang phù hộ chúng ta!”
Thang Ấu Ninh lắc đầu: “Nhũ nương không sao là tốt rồi, ta không có trang sức cũng có sao đâu.”
Nếu làm thành trâm cài thì sẽ không có ngọc châu để chơi, bị xâu thành chuỗi chẳng thú vị chút nào.
Tương Nghi cười phì một tiếng: “Nương tử thật không sáng suốt, có cô nương trẻ nào mà lại không thích trâm hoa đâu chứ.”
“Đúng vậy.” Tần bà tử lộ vẻ bất đắc dĩ: “Sang năm sau người đã mười tám rồi đó.”
Nhập phủ đã được hai năm rồi mà vẫn giống khi trước, không biết sau này làm mẫu thân rồi cô nương có thay đổi không?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play