Dương Linh lớn tiếng cười nhạo: “Thẩm Duyệt Chi là người ra cuối cùng, tủ quần áo không khóa, cửa chính cũng không khóa trái, ai bảo cô ta không cẩn thận trước khi ra ngoài!”
Thẩm Duyệt Chi cứ loay hoay mãi, không biết có nên mặc bộ váy mới hay không, cô ta vừa muốn mình xuất hiện thật xinh đẹp trước mặt mọi người, vừa sợ ở hội trường đông người sẽ làm bẩn hoặc rách váy của mình, mãi đến khi sắp muộn, mấy người thúc giục liên tục, cô ta mới vội vàng thay quần áo, hờ hững đóng cửa tủ, cửa ký túc xá cũng chỉ tiện tay khép hờ, nghe thấy tiếng khóa là vội vàng chạy mất.
Giang Nam cười lạnh: "Tôi đã nói rồi, loại cửa này mà không khóa trái thì rất dễ bị mở, có phải cô chưa bao giờ để tâm đến không?”
Kiếp trước ở ký túc xá trường trung học của Giang Nam cũng là loại ổ khóa này, chỉ cần dùng thẻ cơm hoặc thẻ ngân hàng, những vật mỏng và cứng nhét vào khe cửa dùng sức là có thể mở được, vì thế cô đã nhắc nhở mọi người lúc ra ngoài phải khóa trái cửa, chỉ là vì lúc đó bên cạnh không có vật dụng gì vừa tay, nên cô chưa từng biểu diễn cho họ xem.
“Cô nói mở được là mở được chắc?!” Lúc này Thẩm Duyệt Chi đang tức giận bừng bừng, không còn tâm trí nghe ai nói gì nữa, chỉ biết cãi bừa.
Giang Nam hoàn toàn mất kiên nhẫn, lạnh lùng nói: "Đi thôi gọi giáo viên đến rồi báo công an luôn."
Tô Đan không muốn làm to chuyện, vẫn muốn ngăn cản Giang Nam, liền kéo tay cô ấy xuống: "Cô đừng lo chuyện bao đồng nữa không đáng đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT