Trong chính đường, lão phu nhân Quách thị ngồi trên chủ vị đang nhấp một hớp trà sâm do tâm phúc Dương ma ma dâng lên, ngẩng đầu lơ đãng nhìn qua Minh Hoa Dung đang chân thành đi tới, bà cảm thán một tiếng, nói:
“Ta còn sợ Đại nha đầu đã quen thô tục, không ngờ quy củ ngược lại không hề thua kém người khác là mấy.”
Dương ma ma mỉm cười nói:
“Lão gia chúng ta là trạng nguyên, đương nhiên tiểu thư của người cũng nhất định giỏi giang.”
Lão phu nhân thích nghe người ta khen ngợi con trai của bà nhất, hài lòng ừ một tiếng, không có hứng thú dời đi mắt ngắm nghía chén trà. Trưởng tôn nữ thì sao? Có thể đổi thành tiền dùng được ư? Không mang lại lợi ích gì cho bà, thì dựa vào đâu mà bà phải quan tâm đến tiểu nha đầu này.
Cháu gái lớn nhất.
Bà vừa chuyển mắt, vừa vặn rơi vào khối ngọc bội bằng vàng khảm ngọc phỉ thúy xanh biếc trước ngực Bạch thị, đường nét trạm trổ tinh xảo, lóe lên ánh vàng chói lọi, quý giá xa hoa chắc chắn do một bậc thầy nào đó chế tạo thành, vừa nhìn đã biết ngay là giá trị liên thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play