Nghe thấy động tĩnh, Dư Sinh quay đầu lại liền thấy Lục Huân đang nhìn chằm chằm.
Ánh mắt Lục Huân nhuộm ý cười, xen lẫn sự dịu dàng khó tả.
Dư Sinh vô thức ho khan một tiếng, che đi sự không tự nhiên của mình, rồi giải thích: “Em chỉ là không quen nhìn họ quá đáng bắt nạt người khác.”
Lục Huân cong môi: “Ừm, là họ quá đáng bắt nạt người khác.”
Không biết có phải là ảo giác của Dư Sinh không, sao lại cảm thấy giọng điệu của Lục Huân lúc này mang theo vài phần ý tố cáo, còn có chút ấm ức, không biết vừa nãy ai là người đã "đại sát tứ phương" ở bên ngoài.
Cho đến khi nghe thấy tiếng cười trong trẻo như chuông bạc của Lục Loan, Dư Sinh mới sực tỉnh: “Hơi lạnh, em về khoác thêm áo.”
Nói xong, Dư Sinh liền vòng qua Lục Huân trở về gian nhà khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play