Hoàng Tú Phần vừa dứt lời, không ai thèm để ý đến bà ta.
Không nhận được phản hồi, Hoàng Tú Phần vừa ăn vừa tiếp tục lẩm bẩm: "Tam đệ muội, không phải tôi nói em, em xem bây giờ Lục Huân cũng có triển vọng rồi, tôi nghe nói còn làm đoàn trưởng, ở nhà lầu, không bằng ở dưới quê chúng ta tốt hơn, em cũng dẫn Lục Loan qua đó rồi, căn nhà cũ ở quê cũng bỏ trống rồi, không bằng cho nhà chúng ta đứa thứ ba dùng để kết hôn, đều là người một nhà cả, đánh gãy xương vẫn còn nối liền, cũng không làm rẻ người ngoài."
Một câu nói, đã muốn ăn không căn nhà của người ta, Dư Sinh suýt chút nữa phun ra ngụm óc đậu.
"Khụ khụ khụ."
Dư Sinh sặc đến mặt đỏ bừng, Lục Huân vỗ lưng cho Dư Sinh: "Uống từ từ thôi, dù có người đang kể chuyện cười, chọc ghẹo, nhưng cũng không cần cười đến sặc đâu."
Dư Sinh vừa mới thở dốc xong, lại bị Lục Huân chọc cười.
Hoàng Tú Phần nghe Lục Huân nói bà ta đang kể chuyện cười, chọc ghẹo thì có chút không bằng lòng, vốn dĩ cả nhà này không thèm để ý đến bà ta, bà ta tự mình nói một lúc lâu đã thấy buồn bực: "Lục Huân, tôi là dì Hai của cháu, là trưởng bối, cháu nói chuyện kiểu gì vậy hả?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play