"Không... không sao."
Mặt Dư Sinh  hơi nóng lên, nơi chân vẫn như còn vương lại hơi ấm từ lòng bàn tay của Lục Huân.
Vừa trải qua khoảnh khắc lúng túng ấy, Dư Sinh  khẽ cau mày, cố gắng nén xuống cảm xúc xao động.
Có vẻ Lục Huân từng học qua cách xử lý vết thương, thủ pháp rất chuyên nghiệp, lực tay vừa phải, chẳng bao lâu cơn đau đã dịu đi rõ rệt.
Cảm giác đau đớn giảm bớt, Dư Sinh  mới âm thầm thở phào.
Ngày thường, đối tượng Lục Huân tiếp xúc đều là đám quân nhân thô kệch. Người trong quân đội bị thương chỉ cần quấn băng sơ qua là xong, nào có ai cần tỉ mỉ như thế.
Nhưng rõ ràng, Dư Sinh ở trước mắt anh lúc này lại không giống vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play