Vương Tiểu Nha không dám quay đầu lại, vừa khóc vừa chạy về phía trước.
Bên kia, một gã đàn ông định tiến tới bắt Dư Sinh, nhưng cô linh hoạt né tránh. Dùng lại chiêu cũ, lợi dụng lúc hai gã đàn ông chưa kịp phản ứng, Dư Sinh nhanh chân bỏ chạy.
Cô nhanh chóng đuổi kịp Vương Tiểu Nha, kéo tay cô bé tiếp tục chạy mà không ngoảnh đầu lại. Thấy một khúc ngoặt phía trước, Dư Sinh lập tức kéo Vương Tiểu Nha rẽ vào.
Hai gã đàn ông phía sau thấy hai người chạy điên cuồng rồi quẹo vào con đường khác, cũng chẳng màng đến cơn đau trên người, nghiến răng đuổi theo.
Trời đã tối hẳn, trên đường không gặp một bóng người.
Dư Sinh chỉ còn cách kéo theo Vương Tiểu Nha tiếp tục chạy, nhưng dù sao cô bé cũng còn nhỏ, lại thiếu dinh dưỡng, mới chạy được mấy chục mét đã thở dốc không thể chạy nổi nữa.
Thấy Vương Tiểu Nha chậm lại, Dư Sinh cau chặt mày.
“Con nhóc chết tiệt này, xuống tay cũng thật tàn nhẫn.”
“Được rồi Tiểu Nhị, đừng nói nhiều, mau đuổi theo! Lỡ như tới nơi đông người thì khó ra tay.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play