Phụt —— chiếc quần ngủ bay vèo đến mặt cậu, Ứng Vũ Trạch kéo xuống, "Làm gì đấy!"
Chu Quân nói từng chữ rất chậm, "Chưa tỉnh ngủ thì nằm xuống đất ngủ tiếp một lát nữa đi."
"Tôi nói thật, còn không cho nói thật à?" Chu Quân đi ngang qua cậu, đến bàn ăn lấy cặp sách, Ứng Vũ Trạch bước nhanh đuổi theo, chân cậu dài, bước lớn, lập tức rút ngắn khoảng cách với người kia, "Sao? Cậu ghen tị à?"
Chu Quân lạnh lùng liếc cậu một cái, "Tôi có gì mà ghen tị?"
Đáy mắt lại bắt đầu hiện lên những bông tuyết nhỏ, Ứng Vũ Trạch trêu chọc cậu hăng say, "Không ghen tị thì cậu làm trò gì đấy, hay là cậu không tin chim của tôi to."
Chu Quân không để ý đến cậu, ngồi xuống chiếc ghế nhỏ đi giày.
Ứng Vũ Trạch ngồi xổm bên cạnh cậu, "Nếu cậu không tin, lần sau đi vệ sinh tôi dẫn cậu đi, cậu đứng bên cạnh xem một cái chẳng phải sẽ biết tôi nói có thật hay không."
Chu Quân cúi đầu buộc dây giày, Ứng Vũ Trạch cố ý cúi đầu thấp hơn cậu, sau đó ngẩng lên sát mặt cậu quan sát biểu cảm, tính cách tiện muốn chết, cố tình lại có gương mặt đẹp, "Yên tâm đi, tôi mỗi ngày uống nhiều nước vận động nhiều, nước tiểu một chút cũng không khai."
Mỗi ngày Ứng Vũ Trạch uống cố định khoảng hai lít nước, nhu cầu cơ thể, vừa rồi xuống giường cậu còn đứng ở bếp uống liền hai cốc nước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play