"Bọn họ vẫn luôn ở trong trường học bắt nạt con sao?!" Bà lão vừa kinh vừa lo, nắm chặt tay cháu, mặt đầy u sầu.
Âm cuối run rẩy, âm ngắn gấp, phảng phất chìm trong nước, mực nước ngang bằng không lệch vừa vặn không đến cằm, tim gan tỳ phổi bị thủy triều đè ép, lồng ngực vừa buồn vừa nghẹn, phổi co rút nhỏ lại, không đủ dưỡng khí để bà nói âm dài.
Nghe từ âm ngắn đã khó chịu, còn liên lụy đến việc cùng nhau không thở nổi.
"Thỉnh thoảng thôi ạ." Trần Hoành Nhớ nói nhanh, bị nói Tào Trác Phàm và đám người kia là bạn bè của mình, trong lòng khó chịu muốn chết.
Dừng bút (đồ ngốc) bọn họ mới là bạn bè, vì một chiếc đồng hồ mà lải nhải dài dòng.
Không ngờ bị chặn lại đúng lúc bà nội đến đưa bài thi nhìn thấy.
Đám người Tào Trác Phàm vẫn chưa đi, đang ở cửa chờ cơm hộp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT