Chủ nhiệm giáo dục nổi trận lôi đình ở tổ Ngữ văn, trút hết cơn giận lên đầu Tống Cung một trận. Chu Quân trí nhớ tốt, bà nội không ít lần thì thầm kể chuyện ngày bé bên tai cậu. Những chuyện người lớn nhắc đến, bọn họ đều nhớ mơ hồ, như cách một lớp sương mù mông lung.
Chỉ có Chu Quân, bà nội nhắc đến điều gì, cậu đều nhớ rõ.
Chủ nhiệm giáo dục bảo cậu giờ tự học đến văn phòng, Chu Quân căn bản không quên, cậu chỉ là cố ý, cố ý ở đây kéo dài thời gian, chờ chủ nhiệm giáo dục đến tìm.
Ứng Vũ Trạch xem đến trợn tròn mắt, Chu Quân người này đứng có dáng đứng, ngồi có dáng ngồi, xem Tống Cung bị mắng cũng đứng thẳng tắp, tưởng là cái đầu gỗ, không ngờ cũng có mưu mẹo.
Ánh mắt Ứng Vũ Trạch dời xuống, nhìn cằm nhọn của Chu Quân, cúi đầu nói nhỏ với cậu: "Này, có phải cậu thích tôi không?"
Giờ khắc này, đại não Ứng Vũ Trạch đột nhiên cùng tần số với Quý Tiểu Minh, Chu Quân muốn đem cái mưu mẹo này dùng lên người cậu, cậu không thể bị Chu Quân đùa chết, quái lạ là, Chu Quân thật sự không dùng lên người cậu.
Nếu không phải hôm nay vừa thấy, Chu Quân trong lòng cậu vẫn là một tên mọt sách tính tình kỳ cục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play