Bên ngoài cuồng phong gào thét, cây hòe trong viện bị gió thổi nghiêng hẳn về một phía, thân cây già cỗi cong rạp xuống, chỉ trong vài giây, thế gió càng mạnh, bầu trời đổ xuống một trận mưa như trút nước, những hạt mưa to như hạt đậu nện bùm bụp vào mặt cửa sổ, cứ như muốn xuyên thủng cả lớp kính.
“Đây này,” xé băng dính, Ứng Vũ Trạch cởi trần, mặc chiếc quần dài ướt sũng chuẩn bị dán cửa sổ, nhìn thấy dì Trần bước nhỏ vội vã đến bên cửa, vừa đưa tay định mở cửa, cậu liền nói: “Bây giờ mở cửa lại thổi dì bay mất đấy.”
Luyến tiếc một vườn rau trồng trọt trong tiểu viện?
Người già thường chú trọng ăn rau dưa hữu cơ tự nhiên không ô nhiễm, tiểu viện không lớn, chỗ nào có đất đều được khai khẩn, một mảnh trồng hoa, một mảnh trồng rau, dì Trần quê ở nông thôn, nhà có sẵn, ngày thường coi việc trồng hoa trồng rau như sở thích, rất quý vườn rau nhỏ và khóm hoa.
Dì Trần thấy ngoài cửa sổ bóng người lay lắt sắp đổ, không rảnh giải thích, mở cửa, cánh cửa trong nháy mắt bị gió xoay tròn 180 độ, “rầm” một tiếng đập vào tường.
“Đệt!”
Ứng Vũ Trạch vội vàng chạy tới, cậu còn chưa đến, cửa đã bị một lực rất lớn đóng sầm lại, không cần tốn sức, kín mít. Chu Quân mặc đồng phục học sinh cõng cặp sách xuất hiện, cả người ướt sũng như chuột lột, lông mi, cằm nhọn, khớp ngón tay cùng nhau nhỏ nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT