Chung Tình liếc nhìn Tiết Viễn Đường cười lạnh: “Ồ, anh hỏi cái này à? Đó là một chiếc camera ngụy trang hình chuông chuyên dùng cho thú cưng để phòng khi chúng đi lạc. Nai Phiến đeo cái này có thể ghi lại toàn bộ hình ảnh và âm thanh xung quanh, thậm chí truyền trực tiếp đến điện thoại.”
Ánh mắt Chung Tình trở nên lạnh lùng nói với Tiết Viễn Đường:
“Anh tưởng vì sao bọn tôi sẵn sàng không mang điện thoại? Tại sao sẵn sàng để anh kiểm tra xem có mang thiết bị ghi âm không?”
“Còn nữa, bọn tôi phải cảm ơn anh đấy. Anh sợ mấy chiếc camera trong phòng có thể ghi lại cuộc nói chuyện giữa anh và Hàn Quân nên chủ động chọn ngồi ở bàn ngoài trời. Chính điều đó lại giúp bọn tôi một việc lớn. Nếu quay lén trong không gian riêng tư có thể còn vi phạm pháp luật. Nhưng ở quán cà phê ngoài trời như thế này, đây là nơi công cộng — mà camera chuông của Nai Phiến chỉ đang ghi hình trong không gian công cộng. Mọi thứ nó quay được hoàn toàn có thể dùng làm bằng chứng hợp pháp.
Tiết Viễn Đường, anh đúng là thông minh nhưng chỉ là thứ thông minh vặt. Cuối cùng vẫn là tự mình hại mình.”
Sắc mặt Tiết Viễn Đường lập tức trắng bệch.
Hắn cố gắng gượng cười để giữ bình tĩnh nhưng cơ mặt giật giật không thể khống chế nổi. Nụ cười hắn méo mó, vùng vẫy tuyệt vọng để biện minh lần cuối:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT