Kiều Minh Huyền liếc nhìn Tông Dũng, ra hiệu anh ta bình tĩnh rồi nói tiếp: “Sau khi tôi từ chối dự án đó, phía Lượng Phát chắc hẳn đã hứa hẹn nhiều lợi ích cho Tiết Viễn Đường khiến anh ta có thêm động lực, cho dù không thể đưa dự án vào Tân Hành thì cũng nhận riêng để làm ngầm.”
“Nhưng số nhà đầu tư có ý định đầu tư vào ngành này khi đó rất ít, chỉ có Đầu Tư Hàm Tụ là có ý định rót vốn nhưng Hàm Tụ vốn đã chọn được đối tượng đầu tư trong ngành rồi, chính là Nhất Trình Chế Phẩm, hơn nữa mọi việc đã tiến triển thuận lợi, chỉ còn chờ hoàn tất thủ tục là có thể giải ngân.” Kiều Minh Huyền trầm ngâm nói: “Chính vào lúc đó, ông chủ của Lượng Phát cùng Tiết Viễn Đường chắc chắn đã bắt tay thông đồng, nảy sinh ra ý định phải tìm mọi cách đoạt lấy nhà đầu tư của Nhất Trình.”
Tông Dũng thở dài: “Nói thật thì đây đúng là phong cách của Tiết Viễn Đường. Trước đây tôi từng gặp hắn ở quán bar, lúc uống rượu hắn từng nói muốn đạt được điều gì thì phải bất chấp thủ đoạn. Bằng không người khác chỉ thấy được kết quả hắn không đạt được chứ chẳng ai biết trong quá trình hắn đã nỗ lực thế nào. Vì vậy chỉ cần kết quả đạt được, dùng thủ đoạn gì cũng được, lòng phải đen tay phải độc, anh hùng là lấy thành bại để luận. Khi đó tôi còn cảm thấy hắn nói cũng có lý, giờ nghĩ lại đúng là tôi bị ma quỷ mê hoặc rồi!”
Chung Tình cảm thấy điều đáng sợ nhất chính là loại lý luận nghe thì có lý nhưng suy kỹ thì đầy sơ hở như vậy. Dựa vào thứ lý lẽ tưởng như có lý ấy, người ta có thể bị tẩy não đến mức cho rằng vì mục tiêu mà bất chấp thủ đoạn cũng không có gì sai. Nhưng trước khi đạt được mục tiêu vẫn còn lương tâm, đạo nghĩa, trách nhiệm – đó là những điều không thể bị chà đạp.
Kiều Minh Huyền vỗ vai Tông Dũng, an ủi tâm hồn bị tổn thương của anh ta rồi tiếp tục: “Mặc dù đã quyết định phải đoạt nhà đầu tư của Hàm Tụ nhưng họ biết lúc đó dự án giữa Hàm Tụ và Nhất Trình đã tiến triển rất sâu, không thể chen vào dễ dàng, nhất định phải tìm ra bằng chứng bất lợi cho thấy Nhất Trình không đủ tư cách nhận đầu tư.”
Nói đến đây anh dừng lại để Chung Tình tiếp lời.
“Thế là Tiết Viễn Đường lấy tên giả là Ngôn Cận Đình cố ý tiếp cận Trừng Trừng tại trường học, lấy lòng và giành được lòng tin của em ấy rồi từ đó moi móc đủ chuyện về nhà họ Dịch và công ty Nhất Trình Chế Phẩm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT