Rất lâu sau họ mới rời nhau ra.
Hơi thở cả hai đều dồn dập, ánh mắt vẫn quấn quýt không rời. Chung Tình má ửng đỏ, đôi mắt long lanh.
Kiều Minh Huyền trông có vẻ bình tĩnh hơn nhiều, biểu cảm như thường lệ. Nhưng đôi tai anh đã đỏ như máu.
Anh đưa tay vuốt má Chung Tình, đầu ngón tay khẽ run khi lướt nhẹ qua làn da cô.
“Anh sao lại không nhận ra em sớm hơn nhỉ.” Anh thì thầm một cách dịu dàng, giọng nói trầm thấp mang theo từ tính khiến người ta xao lòng.
Chung Tình nghiêm túc đáp:
“Cũng không phải là không có cơ hội nhận ra em đâu. Hôm đó mưa to, chúng ta cùng đi đến tòa nhà Cang Thạch, nếu anh nghiêng ô về phía mình một chút để mưa làm tóc em ướt rồi dính vào mặt thì biết đâu đã nhận ra rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT