Lôi Tư Nhiên ngơ ngẩn mở mắt, chăm chú nhìn vầng thái dương rực rỡ từ phương đông dần nhô lên khỏi chân trời xa tít.
Nàng cảm thấy cảnh tượng trước mắt quá đỗi hư ảo, bất giác hơi hé đôi môi, một tay nhẹ nhàng xoa mắt, tay còn lại nắm chặt tà áo lụa mềm mại của đại sư huynh Lôi Minh.
"Sao vậy? Mắt muội không thoải mái ư? Đôi mắt vừa mới chữa trị, không thể không kiêng kỵ mà nhìn thẳng vào ánh dương chói lóa, cẩn thận tổn thương thị lực!"
Lôi Minh khẽ siết chặt vòng tay, ôm lấy thân hình nhỏ bé trong lòng, vừa hỏi han vừa cẩn trọng dùng tấm áo choàng quấn kín nàng, chắc chắn không để gió lạnh len lỏi qua kẽ hở nào mới dừng tay.
Ngày hôm qua, nhờ vào diệu thủ của Thiên Phiên, Lôi Tư Nhiên rốt cuộc đã khôi phục được ánh sáng. Sự vui sướng trong lòng nàng chẳng thể dùng lời mà tả xiết!
Huống chi, Lôi Minh men theo những dấu vết mỏng manh trên đường mà tìm được Thiên Tuyệt Cung, kịp thời xuất hiện trước mặt nàng.
Những tháng ngày chìm trong bóng tối, bấp bênh giữa muôn trùng tai họa, sống trong sợ hãi và căng thẳng, khiến nàng chưa từng dám buông lỏng dù chỉ một hơi thở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT