Lâu lắm rồi nàng chưa từng được khoan khoái như thế, cũng chưa từng có thể tùy ý mở mắt mà chẳng chút trói buộc. Tấm bạch lăng che phủ song mục đã chẳng còn, chỉ cảm thấy tầm nhìn thênh thang, gió mát khẽ lướt qua da, mang theo chút lành lạnh dễ chịu.
Bao nhiêu thống khổ, bao nhiêu bức bối, tựa hồ đều theo đó mà tiêu tán sạch, như thể nàng đã quay về thời điểm bản thân còn vẹn toàn nhất.
Lôi Tư Nhiên lặng lẽ nằm ngửa trên giường, đôi mắt đen tuyền trong vắt như thủy tinh, khẽ chớp vài cái. Song, trong ánh mắt ấy lại thiếu đi một phần linh động, chỉ còn lại sắc thái nhàn nhạt, mông lung, tựa như viên dạ minh châu mất đi thần quang.
Bỗng nhiên, nàng chợt bật dậy, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, lẩm bẩm tự nói:
— "Ta... ta dường như... có thể cảm nhận được ánh sáng rồi!"
Một tia quang mang mơ hồ thoáng hiện trong đôi mắt, khiến lòng nàng cuộn trào như sóng lớn, miệng nói năng cũng không khỏi trở nên lộn xộn.
Quả nhiên, y thuật của Thiên Phiên cao minh vô song, chỉ sau một đêm trị liệu, màn đêm vô tận trong mắt nàng đã dần tan biến. Tia sáng đầu tiên lặng lẽ len lỏi vào đáy mắt, như bình minh rẽ mây mù, như trăng sáng soi tỏ chốn nhân gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play