Lôi Tư Nhiên khẽ "ưm" một tiếng, ngẩng đầu, ánh mắt hoang mang như thể đang trầm tư suy nghĩ mà bỏ lỡ lời Thiên Phiên vừa nói.
Thiên Phiên thấy nàng thần sắc mơ hồ, liền nhấn mạnh giọng lặp lại lần nữa:
"Ta hỏi ngươi, ngươi có phải thích Tuyết Nhai không? Nếu không, một tiểu thư khuê các không hiểu võ công như ngươi, cớ gì lại liều mạng đến Thiên Nhận Sơn, Lạc Tuyết Phong để tham dự Thưởng Kiếm Đại Hội?"
"Cuối cùng còn vì một biến cố mà đôi mắt bị mù!"
Thiên Phiên đối với suy đoán của mình vô cùng tin tưởng. Ngoài lý do ấy ra, nàng thật không nghĩ được điều gì khác có thể khiến Lôi Tư Nhiên bất chấp nguy nan, chẳng hối, chẳng oán.
Lời của Thiên Phiên quá sắc bén, lại quá đột ngột, khiến Lôi Tư Nhiên không kịp đề phòng mà giật mình, bàn tay cầm chén trà run lên, nước trà nhất thời đổ tràn, loang lổ trên mặt bàn, làm y phục nàng cũng ướt một mảng.
Nàng không thấy gì, chỉ cảm nhận được trên người ẩm ướt, vội vàng đứng bật dậy, hoang mang xoay sở muốn thu dọn, nhưng càng luống cuống càng rối loạn. Tay nàng vô ý hất đổ chén trà, chén lăn trên bàn vài vòng rồi rơi xuống đất, vỡ tan thành từng mảnh vụn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT