Sáng hôm sau, sau khi dùng xong bữa sáng, Lôi Tư Nhiên chống cằm, tựa lan can trầm tư. Đột nhiên, cánh cửa phòng đang khép chặt bỗng nhiên mở ra, một làn hương thoảng nhẹ ùa vào cánh mũi nàng.
Nàng khẽ ngửi hai lần, cảm nhận được mùi hương đặc biệt này—dược hương thanh thuần pha lẫn hương hoa nhè nhẹ, không quá nồng cũng chẳng quá nhạt, thoang thoảng mà thấm tận tâm can.
Mùi thảo dược đắng ngắt vương vấn trong phòng cũng dần bị xua tan, không khí tù túng bỗng trở nên trong trẻo hơn.
Cùng với làn hương kia là tiếng bước chân khẽ khàng, mơ hồ ẩn hiện, nhẹ nhàng như cánh bướm lướt trên cành hoa. Lôi Tư Nhiên chậm rãi chống tay lên song cửa, đứng dậy, môi khẽ nhếch, cất giọng thanh thoát mà dịu dàng:
"Tư Nhiên bái kiến Thiên Cung Chủ!"
Người vừa đến hơi nhướng mày, bật cười nhè nhẹ:
"Ồ? Mắt ngươi đã không còn thấy được nữa, sao có thể khẳng định bản cung chủ đã đến?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play