Sau khi tiêu hóa xong những ẩn ý trong lời nói của con trai cả, Hứa Hinh trầm mặt, nghiêm túc gọi anh ra hoa viên để nói chuyện riêng.
Trước đó, bà chưa từng nghĩ đến việc sẽ gán ghép Hoắc Diệc Thâm với Nhan Kiều hai đứa trẻ bà chứng kiến lớn lên bên nhau, thân thiết như anh em ruột thịt, chưa từng có lấy một tia vượt quá tình cảm huynh muội.
Vậy mà giờ đây, khi Nhan Kiều vừa mất trí nhớ chưa bao lâu, Hoắc Diệc Thâm lại nói rằng hai người đang ở bên nhau?
Nếu không phải quá hiểu rõ bản tính nghiêm túc của con trai, bà thậm chí còn nghi ngờ nó có phải nhân lúc người ta mất trí mà lừa gạt tình cảm hay không.
Dù cố không suy diễn theo chiều hướng tiêu cực, ánh mắt của Hứa Hinh nhìn Hoắc Diệc Thâm vẫn không khỏi mang theo sự dò xét và hoài nghi. Bà chần chừ hỏi: “Con... trước kia đã có suy nghĩ này rồi sao?”
Chẳng lẽ trước đây là vì biết Nhan Kiều thích Diệc Thành, nên mới cố tình giấu nhẹm tình cảm, đến khi cô mất trí thì không thể kìm nén nữa?
Hoắc Diệc Thâm trầm mặc vài giây, rồi mới đáp: “Không phải.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT