Khi Nhan Kiều đến nhà hàng, Hoắc Diệc Thâm đã có mặt từ trước.
Nhà hàng này vốn dĩ là một trong những dự án đầu tư cá nhân của anh. Không mở cửa kinh doanh đại trà, nơi đây chỉ tiếp đãi một danh sách khách mời rất giới hạn có thể nói là nhà hàng riêng của tổng tài tập đoàn Hoắc thị.
Vì không có khách ngoài nên hai người cũng không cần dùng đến phòng riêng. Họ dùng bữa tại đại sảnh giữa khu hoa viên nơi được thiết kế trang nhã, tinh tế. Từ những ô cửa kính sát đất trong suốt, có thể thu trọn khung cảnh thành phố trong tầm mắt, yên tĩnh mà lộng lẫy.
Có lẽ đến tối, khi ánh đèn rực rỡ lên, thành phố này sẽ càng thêm phần mê hoặc.
Nhan Kiều không khỏi đưa mắt ngắm nhìn nhiều lần. Dù công việc có bận rộn đến đâu, trong khoảnh khắc này, mọi mệt mỏi dường như cũng tan biến giữa vẻ đẹp yên bình ấy.
Hoắc Diệc Thâm rõ ràng là một người đàn ông biết cách tận hưởng cuộc sống, không chỉ giỏi làm ăn kiếm tiền.
Thấy cô có vẻ yêu thích nơi này, anh liền chủ động nói: “Nơi này, về sau em có thể đến bất cứ lúc nào, không cần phải hẹn trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT