Hoắc Diệc Thâm cắm xong bông cuối cùng, ngắt lời mẹ bằng một câu hỏi nhẹ: “Mẹ thấy thế nào?”
Bình hoa gốm sứ với những cành hoa tươi đan xen rực rỡ, đẹp đến mức khiến người ta không nỡ rời mắt. Sự hài hòa ấy khiến Hứa Hinh cũng bất giác quên đi u sầu.
Đợi đến khi bà đang mải nhìn bình hoa, Hoắc Diệc Thâm mới chậm rãi nói: “Hoắc Diệc Thành đã bị vệ sĩ đưa lên máy bay về nước. Đợi em ấy về, con sẽ cắt toàn bộ khoản trợ cấp, bắt nó vào công ty làm việc cải tạo. Được không ạ?”
“…”
Hứa Hinh nhìn con trai, đôi môi khẽ hé như muốn nói gì, cuối cùng chỉ lặng lẽ gật đầu, xem như đồng ý.
Bà vốn định nói đỡ vài lời cho đứa con út, nhưng khi cúi xuống nhìn bó hoa do Nhan Kiều mang đến, trong lòng lại chợt thấy chua xót. Đúng vậy, suýt chút nữa, Diệc Thành đã hại chết con bé.
Bà không dám tưởng tượng nếu chuyện đó thực sự xảy ra, thì hậu quả sẽ thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play