Gần đây tâm trạng Dư Tẫn Thành không tốt, anh sắp ra nước ngoài công tác hai tháng, sẽ có hai tháng không gặp được Minh Kiều. Tâm trạng Minh Kiều cũng không khá hơn, nhưng không phải vì phải xa Dư Tẫn Thành hai tháng, mà là vì gần đây cuộc sống của cô rất vất vả, tần suất đau eo xảy ra thường xuyên.
Buổi tối, hai người nằm cạnh nhau, Minh Kiều an ủi anh, đem mấy lời thơ tình sến súa nói ra, như là: “Nếu hai người yêu nhau thật lòng, cần gì phải kề cận sớm tối.”
Nhưng điều Dư Tẫn Thành muốn lại chính là cái “kề cận sớm tối” đó.
Sau đó cô lười đáp lại, nằm xuống ngủ, phía sau người đàn ông từng chút từng chút lại gần ôm lấy cô, trông thật đáng thương.
Minh Kiều chỉ cảm thấy gần đây anh càng lúc càng được nước lấn tới, vỗ vỗ tay anh: “Ngoan, ngủ đi.”
“Ừm.” Giọng anh trầm thấp, mang theo chút lấy lòng, “Anh chỉ ôm em một cái thôi.”
Minh Kiều trong lòng thở dài, hoàn toàn mềm lòng, xoay người ôm lấy anh, hôn lên, môi răng lẫn nhau nói: “A Tẫn, sau khi anh đi, em sẽ qua thăm anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT