Thì ra là tới mượn xe.
Tống Tri Uyển đương nhiên nguyện ý, ngày thường đứa nhỏ vẫn là nhờ có Lưu Quế Hoa mang theo, bằng không mình lại phải đánh báo cáo, đi đòi bảo mẫu nhà nước tới.
Chuyện của Tiểu Diệp, xem như khiến Tống Tri Uyển sợ hãi.
Sau khi Tiểu Diệp nói ra chuyện đó, Tiểu Ngũ còn bởi vậy mà bị xử phạt, anh Tiểu Diệp cũng giống như vậy, hai người thăng chức đều không được, vì tiền đồ, Tiểu Ngũ chủ động ly hôn với Tiểu Diệp, đưa Tiểu Diệp về nông thôn.
Về phần đứa nhỏ, còn lại là ở lại trong bộ đội, đương nhiên Tiểu Ngũ cũng không có thời gian quản, anh ấy cùng anh Tiểu Diệp hai người đàn ông mỗi ngày luân phiên mang theo.
Những chuyện này Tống Tri Uyển cũng không dễ đánh giá, cho nên cô cũng không nói gì, Tiểu Ngũ càng không có mặt mũi tới tìm Tống Tri Uyển, nhưng mà nếu Tống Tri Uyển có chuyện gì, nể mặt Chu Thì Dự, Tiểu Ngũ nhất định sẽ hỗ trợ.
Xe em bé của Tống Tri Uyển vô dụng, nếu Lưu Quế Hoa muốn, cô liền nói: “Được chứ, em thu dọn một chút, sẽ đưa tới cho chị.” Lưu Quế Hoa lập tức mặt mày hớn hở: “Được được được, chị cũng không phải rất sốt ruột, ngày mai em đưa cho chị là được rồi.” Chị ta cũng thấy xe em bé kia có nhiều chức năng, để đứa bé vào bên trong, mình còn có thể mang theo ra ngoài mua thức ăn. Chờ Lưu Quế Hoa đi rồi, Tống Tri Uyển liền đến phòng tạp vật, lui xe em bé ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT