Nhận thấy thế giới quan của Chu Tự Đoan đang được xây dựng lại, Tống Hàn Ngọc mỉm cười: “Mà ông đồng ý vô điều kiện với con, chỉ cần con và ông đi ra nước ngoài, con tuy rằng còn nhỏ, nhưng ông nghĩ có một số việc con cũng hiểu được, muốn kiếm tiền cá nhân ở Trung Quốc là không thể nào, con kiếm tiền chỉ có thể giúp đất nước kiếm, mà sau này con trưởng thành, nhận được cũng chỉ là đồng tiền lương chết tiệt kia, nếu con có thể kiếm được một trăm nhân dân tệ một tháng thì đã hơn chín mươi chín phần trăm người dân Trung Quốc, nhưng một trăm tệ có thể làm được gì? Ở nước M, người bảo mẫu chịu trách nhiệm chăm sóc cuộc sống hàng ngày của ông có thể có hàng ngàn đô la Mỹ.”
Từ đầu tới cuối, Chu Tự Đoan đều không nói gì.
Tống Hàn Ngọc cũng không có yêu cầu cậu ta cho mình câu trả lời thuyết phục, mà là nhẹ nhàng nói: “Con đi đi, suy nghĩ thật kỹ về nó, đừng nghĩ rằng con đang phản bội. Chỉ khi bản thân con mạnh mẽ, con mới có thể củng cố đất nước. Giống như ông, bây giờ ông không ở trong nước, ông vẫn có đủ tiền để phát triển đất nước? Tại sao con lại chọn một con đường dài? Đi đường tắt không có gì đáng phải xấu hổ.”
Thật đúng là đừng nói, một chiêu này của Tống Hàn Ngọc rất tàn nhẫn.
Dù sao Chu Tự Đoan đã lâu chưa lấy lại bình tĩnh. Lúc lên giường, còn đang suy nghĩ chuyện này. Chu Thành Lai tới xem cậu ta đã trở lại, rồi tắt đèn.
“Tắt đi.” Chu Tự Đoan lật người, dùng chăn che mình lại.
Đây là có tâm sự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play