Ngược lại, Chu Thì Dự cũng không cảm thấy có chuyện gì.
Có đồng ý hay không thì thế nào, chẳng lẽ cô nghĩ rằng Tự Đoan sẽ vì tiền mà đi nước M cùng ông ta sao?
Tống Tri Uyển nhìn ra bên ngoài phòng, Chu Tự Đoan đang cười ngây ngô với Chu Thành Lai, suy nghĩ một chút vẫn lắc đầu: "Em cảm thấy Tự Đoan sẽ không đi.”
“Vậy thì đúng rồi, đây là đứa trẻ chúng ta nuôi từ nhỏ đến lớn, nếu Tự Đoan thật sự lựa chọn con đường này, vậy chỉ có thể nói rõ rằng chúng ta còn chưa làm cho thằng bé hiểu đủ về đất nước này.” Suy nghĩ của Chu Thì Dự và Tống Tri Uyển không giống nhau, anh cho rằng Chu Tự Đoan đến tuổi này, cũng nên có suy nghĩ riêng của mình.
: “Chúng ta không thể chi phối cách làm của thằng bé, từ sau khi thằng bé sinh ra, thằng bé chính là một cá thể, anh nghĩ cho dù lựa chọn thế nào đi nữa, điều chúng ta có thể làm chính là đồng ý.”
Nói cho cùng, cha mẹ nuôi dưỡng con cái lớn lên, là người đưa bọn họ đến khám phá thế giới này, còn quyết định đối với thế giới thế nào, đó là chuyện bọn chúng nên tự suy nghĩ.
Chu Thì Dự từ nhỏ đã rời khỏi cha mẹ, cũng là một người rất có chủ kiến, nếu như anh đã quyết định làm việc gì, cũng sẽ không hy vọng cha mẹ đến can thiệp vào quyết định của anh, cha mẹ là trưởng bối, nhưng không phải là người điều khiển anh, cuộc đời của anh, nên do anh làm chủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT