Đối với sự tinh tế của Tống Tri Uyển anh chỉ cảm thấy sẽ phải rửa thêm một cái bát, thật phiền phức.
Tuy nhiên anh sẽ không bao giờ nói những lời như vậy, người không làm thì phải biết im lặng.
Anh không thể chờ đợi thêm được nữa, sau khi nhận lấy bát canh anh đã uống một ngụm thật lớn.
Ngay tư đầu Chu Thì Dự đã định rằng cho dù ăn không ngon cũng sẽ dùng tất cả vốn từ đã học cả đời của mình đi khen vợ mình.
Nhưng uống xong chén canh, Chu Thì Dự nhịn không được lại uống thêm chén nữa, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tống Tri Uyển.
Ánh mắt tuy rằng có chút kinh ngạc, nhưng Chu Thì Dự không nói thêm gì cả, thực nể tình ăn hết cơm trong nồi, ăn xong xương sườn, canh cũng uống xong, nhưng nhìn anh có vẻ như còn chưa đã thèm.
Nhưng anh càng kinh ngạc nhiều hơn: ”Vợ em làm món xương sườn này như thế nào mà mỗi một cục đều to bằng nhau vậy.”
Tống Tri Uyển bình tĩnh nói, :”Bệnh nghề nghiệp, hơn nữa nếu làm vậy thì trông sẽ đẹp mắt hơn.”
Chu Thì Dự: “……” Không hổ là vợ anh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT