Những người có thế xuất ngoại đều được quốc gia kỳ vọng rất lớn, đều mong rằng bọn họ có thể học tập kỹ thuật và kiến thức mới nhất và mang về phát triển đất nước. Vậy nên hầu như lão Văn đều ăn no một bữa, nhịn một bữa.
Lão Văn nghĩ bữa cơm này hẳn là có lý do, không chỉ đơn giản là mời ông ấy ăn cơm. Nhưng lão Văn vẫn rất thoải mái, người ta đã mời thì ăn thôi. Dù sao ông ấy vẫn rất tán thưởng Tống An Thanh đấy.
"Chắc hẳn con cái nhà họ Tống đều giống như Tống An Thanh nhỉ." Lão Văn nhận xét.
Sở Nguyên đến nằm ngoài dự liệu của lão Văn, hai người chưa từng gặp nhau nhưng đã nghe qua danh hiệu của đối phương, đều là nhân tài kiệt xuất các giới. Lão Văn cũng biết tính cách Sở Nguyên này rất quái gở, một tiến sĩ quái gở như vậy cũng bị Tống Trí Uyển gọi đến cùng tham gia bữa tiệc náo nhiệt, điều này cho thấy Tống Tri Uyển có lòng.
Lão Văn sờ sờ mũi, nhỏ giọng nói với Tống An Thanh: "Em gái cậu không bình thường đâu.”
Tống An Thanh biết đây là khen Tống Tri Uyển nên vui vẻ. Cô luôn thông minh từ trước tới nay, có nhiều thứ anh ấy không nhìn ra, nếu không phải có Tống Tri Uyển giúp đỡ thì sao anh ấy có được thành tựu như ngày hôm nay.
Người khác đều cho rằng Tống An Thanh bị điên, không làm giáo sư đại học lại chạy đến một mảnh đất hoang làm nghiên cứu viển vông, tiền lương cũng không được nhiều. Thỉnh thoảng Tống An Thanh còn góp thêm tiền riêng vào công cuộc nghiên cứu. Thế nhưng anh ấy lại cảm thấy thỏa mãn, mọi người ở đây đều đơn thuần, không có lục đục với nhau như trong trường học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play