Sau đó, ta liền thất bại.
Thẩm Duyên giúp ta lấy gương, ta đối diện với chính mình trong gương, chậm rãi thu liễm linh khí, nhường lại một bộ phận quyền khống chế thân thể. Ta thấy mắt trái của ta lóe lên hồng quang, lộ vẻ yêu dị, ta đối với "chính mình" trong gương nói:
"Bùi Nhan, nói đi, ngươi muốn gì?"
Sau đó Bùi Nhan liền thao túng thân thể của ta, trong gương, hắn nhìn ta, thần sắc đạm mạc, nhưng ngay sau đó, hắn nhướng mày hỏi ta: "Ngươi có ý gì?"
Ta nói thẳng: "Đúng như Thẩm Duyên đã nói, Bùi Nhan thật sự đã chết rồi, ngươi dù nhớ rõ mọi chuyện, cũng chỉ là một lũ oán khí, ngươi cùng những oán khí khác trên thế gian cũng không khác gì, ngươi bởi vì không cam tâm, tiếc nuối, nên mới lưu lại."
"Không cam tâm, tiếc nuối..." Bùi Nhan dùng đầu của ta gật gật đầu, "Đúng, ngươi nói không sai. Ta có quá nhiều không cam tâm và tiếc nuối..."
"Cho nên, ngươi nói đi, nếu ta có thể làm được..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play