Ánh mắt Phượng Trường Tịch gắt gao nhìn chằm chằm ta, bàn tay siết chặt khiến ta gần như không thể hô hấp, cảm giác ngạt thở khiến hai mắt ta bắt đầu trợn trắng, ta liều lấy chút sức lực cuối cùng, vỗ vỗ xuống giường bên cạnh, bất lực muốn nói với Phượng Trường Tịch:
Có khả năng nào, ta vô tội không?
Ngay sau đó, một luồng sức mạnh lớn kéo Phượng Trường Tịch ra, Thẩm Duyên một tay kéo ta từ trên giường xuống.
Ta ôm cổ, thở dốc như kéo bễ.
Thẩm Duyên cúi người đưa tay ra, đầu ngón tay mát lạnh khẽ chạm vào da cổ ta.
Ta ngẩn người nhìn hắn, chỉ thấy Thẩm Duyên nhíu mày, nhìn cổ ta nói: "Tiểu Lương Quả vốn vô tội."
Lời trong lòng ta không nói ra, hắn biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT