Ta bên này bình an vô sự, Thanh Dương và Hoa Triều tìm người cả một ngày một đêm cũng mệt mỏi, bọn họ về nghỉ ngơi rồi.
Thẩm Duyên ở lại, ngồi bên giường ta, bóc cho ta mấy quả, còn pha cho ta một tách trà, cùng ta kể cho Phượng Trường Tịch nghe những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, chọn những điểm chính mà kể.
Kể đến khi yêu vân xuất thế thì dừng lại.
"Vậy, yêu vân này vốn là nhắm vào ngươi mà đến?" Phượng Trường Tịch hỏi Thẩm Duyên.
"Ừ, Tiểu Lương Quả của chúng ta đúng là tai bay vạ gió." Thẩm Duyên vừa đáp, vừa đổi con dao nhỏ bắt đầu gọt vỏ một loại quả khác, quả đó trông hơi giống bản thể của ta, ta nhìn tiếng dao cạo vỏ "xoẹt xoẹt", chỉ cảm thấy da mặt rát bỏng, nhưng không hiểu vì sao, ta lại có chút không rời được ánh mắt.
Ta nửa tựa vào giường, ánh mắt chăm chú nhìn con dao nhỏ trên tay Thẩm Duyên.
Ta nhìn lưỡi dao sắc bén cùng ánh dao lạnh lẽo, trong lòng bỗng nảy ra một ý niệm — nếu bây giờ ta giật lấy dao của Thẩm Duyên, đâm mũi dao sắc nhọn này vào tim hắn, hắn có lẽ... không kịp phản ứng đâu nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT