Ta không nhìn thấy Thẩm Duyên, chỉ có thể thông qua đôi mắt hắn để nhìn thấy hình ảnh ở bên kia.
Nhưng không hiểu vì sao, ta lại có thể hình dung rõ ràng dáng vẻ lúc này của Thẩm Duyên, trong đầu hiện lên đường cong nơi mi mắt hắn, tư thế lười biếng.
Dường như hiện tại không cần nhìn thấy hắn, ta cũng có thể đoán được thần sắc của hắn.
Thật kỳ lạ.
Hình như... ta đã quen thuộc Thẩm Duyên hơn mình nghĩ.
"Sao vậy?" Hoa Triều nghiêm túc hỏi ta, "Thẩm Duyên tiên quân nói gì? Chủ nhân giống nhất ở điểm nào?"
Ta chớp mắt, xua tan sự thất thần ngắn ngủi mà Thẩm Duyên mang đến: "Hắn không nói được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play