Ta giật sợi tóc của ta ra khỏi tay Thẩm Duyên:
"Tóc của ta đâu phải dây đàn, 'Chu Lang'..." Ta gọi Thẩm Duyên, "Đi ra ngoài tìm một con hẻm nhỏ yên tĩnh, chúng ta diễn thôi."
"Được thôi." Thẩm Duyên phủi áo, đứng dậy, mang theo chút hờ hững nói, "Nàng nói xem, Chu Lang này diễn thế nào."
Ta nháy mắt ra hiệu cho Hoa Triều bên cạnh.
Hoa Triều hiểu ý gật đầu, lập tức tiến lên, đập một quyển sách vào lòng Thẩm Duyên, nghiêm túc nói: "Chu Lang, luôn đọc sách thánh hiền, sách không rời tay, giữa đôi mày mang ba phần ưu tư, ba phần ủ rũ, còn có ba phần bi xuân thương thu..."
"Gom lại, còn thiếu một phần nữa." Thẩm Duyên nâng quyển sách, cười ngắt lời Hoa Triều, "Chu Lang đọc sách thánh hiền, đọc chẳng lẽ là cuốn 《Mê Tình Ký》trong tay ta đây? Chu Lang ta đây, sợ là không trúng được cái khoa cử nào rồi..."
"Đây là đạo cụ!" Ta không khách khí đẩy Thẩm Duyên một cái, "Ngươi lắm lời quá vậy, ngươi cứ diễn là được, ra ngoài, tìm một con hẻm nhỏ yên tĩnh, trấn này ngươi rành mà!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play